Thứ Năm, 6 tháng 2, 2014

[ĐOẢN H VĂN] SONG LONG

Tác giả: Min Min
Thể loại: đoản văn, H văn (H cao, khoảng 80% là H), ngọt, công sủng thụ, 1x1, HE
Pairing: Hắc Long x Bạch Long

Lấy cảm hứng từ manga Mizu Ni Sumu Hana của Chie Shinohara

ĐỪNG TỰ Ý MANG TRUYỆN CỦA MÌNH ĐI BẤT KỲ NƠI NÀO KHÁC.

Tóc vàng là Bạch Long, tóc đen là Hắc Long


Giới thiệu
        Lần đầu tiên gặp mặt, tiểu Hắc Long kiêu ngạo đã không vừa mắt tiểu Bạch Long kia.
Từ đó về sau, chỉ cần thấy đối phương, Hắc Long không động thủ thì cũng là động khẩu. Nháo đến nỗi trên trời dưới đất ai ai cũng biết Long tộc có một đôi oan gia Bạch Long cùng Hắc Long.
Bạch Long vì một nữ tử mà bỏ xuống nhân gian, Hắc Long mất đi địch thủ, cuộc sống trở nên nhàm chán vô cùng.
Bạch Long đã năm năm không trở về. Đối với Long tộc thì năm năm chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng mà Hắc Long đã không chờ được nữa rồi, hắn muốn đi tìm con ngốc long kia.
Đến lúc hắn truy được Bạch Long thì y đã sắp cạn kiệt nguyên khí. Được lắm, lần này hắn cứu y, cho y một cái nợ ân tình, sau này trở về xem hắn thế nào mà chỉnh chết y.
Bạch Long cứng đầu! Bạch Long ngu ngốc! Vì cái gì phải đau khổ như vậy? Chuyện nữ nhân kia đâu ai trách y, tại sao không chịu theo hắn về? Hắc Long sắp phát điên rồi, hắn chán ghét nhìn y như vậy, trừ hắn ra không ai được phép tổn hại Bạch Long.
Lâu ngày ở chung, Hắc Long nhận ra cùng Bạch Long đấu võ mồm rất là nhàm chán, động tay động chân với y cũng chẳng còn thú vị, chi bằng ôm y vào lòng, hôn hôn cùng thân thân có lẽ sẽ thích hơn.

 Chính văn
Hắc Long giam chặt bạch y nam tử trong vòng tay vững chãi, không ngừng dùng thanh âm trầm ấm truyền vào tai y.

-Bạch Long...ngươi đừng như vậy nữa, hãy theo ta trở về đi…Chúng ta cùng nhau trở về…

Y vẫn yên lặng mặc cho hắn ôm, ánh mắt trong suốt khẽ rung động nhưng lại nhanh chóng thẫn thờ nhìn về nơi xa xăm. Trở về? Y còn mặt mũi nào để trở về? Năm xưa là y tự ý trốn đến nhân gian, sau đó lại vì một thiếu nữ chốn phàm trần mà rời khỏi Long tộc. Kết quả, người y yêu sau khi biết được chân tướng đã bỏ y mà gả cho người khác. Nàng nói người và rồng tuổi thọ cách biệt, vốn không thể chung sống, y và nàng là có duyên không nợ. Y bỗng chốc mất đi tất cả, mất ái nhân, mất cả nhà để trở về. Đau buồn cộng với việc không thể trở về Long tộc khiến nguyên khí của y suy yếu, từ một Bạch Long hùng mạnh y trở thành tên công tử ốm yếu chốn nhân gian. Rồi y mắc bệnh, bệnh nặng vô cùng, thậm chí đã mấy lần thổ ra huyết. Ngay lúc y tưởng mình sắp không qua khỏi thì hắn xuất hiện, kình địch ngàn năm của y, Hắc Long…

Đột nhiên, cằm bị  nắm lấy, hắn cắt ngang dòng hồi tưởng của y, buộc y nhìn thẳng vào mắt hắn.

-Bạch Long, rốt cuộc là ngươi đang nghĩ gì?
-Ta nghĩ, lẽ ra ngày đó, ngươi nên để mặc ta đi - Y gượng cười yếu ớt, vẻ mặt so với khóc còn khó coi hơn.
-Tại sao? – Hắn siết chặt cánh tay y, ánh mắt tối lại
-Ha ha ha – Y điên loạn cười lớn – Ngươi còn hỏi tại sao? Thế gian này còn gì đáng cho ta sống? Không còn gia tộc, không còn người thân, pháp lực tiêu tan, nguyên khí suy yếu, đến cả một nữ nhân bình thường cũng chê ta. Ta còn gì để sống ?
- Vậy còn…ta thì sao?

Y ngơ ngác. Hắn? Hắn và y từ nhỏ đã là đôi oan gia không đội trời chung thế nhưng hắn lại đến nhân giới tìm y, rồi còn dùng Ngọc Long tu luyện mấy trăm năm của bản thân để cứu y. Ngoài miệng nói là muốn y sống để dày vò hành hạ, vậy mà từ khi y tỉnh lại hắn luôn ở cạnh săn sóc kỹ lưỡng. Lúc y yếu đuối nhất cũng chỉ có hắn là quan tâm y. Mỗi đêm, y bị buộc nằm trong lồng ngực vững chãi của hắn, lắng nghe nhịp tim của hắn mà chìm vào giấc ngủ. Hơi ấm của hắn không biết tự bao giờ đã xua tan tịch mịch của y, thậm chí cả hình ảnh của nữ nhân bội bạc kia cũng dần dần chìm vào quên lãng, thứ còn lại trong tâm trí y là đôi mắt phượng của hắn và cả hương sen nhàn nhạt trên người hắn.

Môi bỗng chạm phải một vật thể mềm mại, y mở to mắt, hắn hôn y…hôn y.

Hắc Long buồn cười nhìn phản ứng của người trước mặt, chỉ một nụ hôn mà y đã như thế, nếu biết những suy nghĩ đen tối trong đầu hắn thì sẽ thế  nào đây? Hắn thở dài, dùng tay ôm lấy gáy y, để y tựa cằm trên vai hắn.

-Cứu ngươi đúng là uổng phí…Uổng phí  tình cảm của ta.
-Ngươi…
-Bạch Long ngu ngốc, ngươi quả nhiên là khắc tinh của ta, sao ta lại yêu phải ngươi cơ chứ?
-Ngươi…yêu…ta?
-Phải. Ta bị ông trời trả báo, định tìm một con ngốc long về để đùa bỡn nhưng cuối cùng khi thấy người ta đau khổ thì bản thân ta còn đau hơn.

Phải mất một lúc, y mới tiêu hóa được những lời hắn nói. Gương mặt trắng nõn như muốn bốc cháy, vành tai cũng chuyển thành màu hồng. Y bối rối cuối xuống không dám nhìn hắn.

-Đừng cố chấp nữa, cùng ta trở về đi. Mọi người đều rất nhớ ngươi, bá phụ, bá mẫu, sư phụ, những tên trong học viện…Bằng không, ít ra cũng vì ta.
-Vì ngươi?
-Đúng. Nếu ngươi không còn lý do để sống vậy thì hãy vì ta. Chỉ cần nhìn ta, nghĩ đến ta, trở thành người của ta, sống vì ta, có được không?
-Ta…ta không biết – y cảm thấy mặt mình có thể đem nướng bánh được rồi.
-Chúng có thể thử mà

Hắc Long cầm lấy bàn tay bạch ngọc hôn hôn, Bạch Long có chút do dự nhưng vẫn đứng yên ngầm đồng ý.

 **************************
Màn đêm buông xuống, trên giường lớn là thân ảnh hai nam tử dây dưa tựa sát vào nhau khiến người khác đỏ mặt tim đập. Hắc Long say mê mút mát cánh môi hồng nhạt, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, chiếm lấy khoang miệng đối phương rồi bắt lấy chiếc lưỡi đinh hương kia mà chơi đùa. Bạch Long cũng không chịu yếu thế, tay ôm chặt tình nhân, cùng hắn trao đổi thóa dịch ngọt ngào. Lúc đồng ý kết giao với con dâm long này, y đã nhất thanh nhị sở hiểu rằng cho dù có thẹn thùng trốn tránh thì trước sau bản thân vẫn là bị ăn đến mạt tịnh, đã vậy thì không cần ủy khuất chính mình, cứ thoải mái phóng túng, cùng hắn hảo hảo hưởng thụ. 

Hai người à không hai long môi lưỡi quấn quýt đến thiên hôn địa ám mới chịu tách ra. Tay hắn vuốt ve cái miệng nhỏ nhắn bị cắn đến đỏ bừng, mắt phượng nheo lại, hiện lên vẻ hài lòng.

-Tiểu Bạch hảo đáng yêu!

Giọng nói trầm thấp như mị dược câu hồn đoạt phách làm hai má y nóng lên, ánh mắt trong suốt giờ đã phủ một tầng hơi nước. Hắn càng được nước lấn tới, ngậm lấy vành tai xin xắn khẽ gặm cắn.

-Tiểu Bạch…bảo bối của ta…Ta yêu cưng…cho ta đi…cho ta có được không…?
-Dâm long đáng ghét! – Đẩy tên nào đó ra.
-Ngoan nào, ngoan nào, ta đảm bảo sẽ làm cưng thoải mái, cho cưng dục tiên dục tử - Long trảo xấu xa tại vùng eo mẫn cảm mà vuốt loạn một trận.
-Um…- Y cả người vô lực ngã vào lòng hắn, trừng mắt oán giận – Muốn làm gì thì làm, không cần giả bộ nhiều lời.
-Ha ha ha Tiểu Bạch tốt nhất, Tiểu Bạch hiểu ta nhất.

Được bảo bối cho phép, hắn lập tức hành động, bàn tay mò vào trong vạt áo, thưởng thức làn da trơn mịn như tơ. Long trảo vô tình xẹt qua điểm nhỏ nổi lên trước ngực, thanh âm ngọt ngào của tình nhân liền bật ra. Hắn mỉm cười đen tối, ngón tay bắt lấy khỏa anh đào mê người mà vân vê, vết chai trên đầu ngón tay không ngừng ma sát nụ hoa non mềm. Chưa từng trải qua âu yếm, hai tiểu nhũ tiêm mẫn cảm nhanh chóng vểnh lên, càng chọc người yêu thương.

-Ô ô ô…um…a…a…không cần…không…cần chạm…nơi đó…thật…thật khó chịu… - Cả người y tê dại, cảm giác kỳ quái này y chưa từng trải qua.
-Tiểu Bạch hư, dám gạt ta, khó chịu sao lại biến ngạnh thế này hả - Lực đạo trên tay lại tăng thêm
-A…a…ô…a…không…a…ta…không có…
-Ngoan, nói ta nghe, rất chán ghét sao?
-A a…a…u…ta…ta…ta không biết…đầu vú hảo trướng…a…vừa đau…lại…vừa ngứa…
-Khờ quá, như thế gọi là thoải mái, ta sẽ cho Tiểu Bạch càng thoải mái.

Hắn cuối đầu, ngậm lấy điểm nhỏ hồng hồng, đầu tiên là dùng đầu lưỡi nóng bỏng vuốt ve, sau đó là hút lấy rồi lại khẽ cắn.

Y ban đầu còn vùng vẫy nhưng rất nhanh liền bỏ vũ khí đầu hàng, khoái cảm như sóng triều đánh úp lí trí. Thân thể không tự giác uốn cong dâng lên quả anh đào thơm ngọt, tay ghì chặt đầu nam nhân như muốn đòi thêm nhiều yêu thương. Hai đầu vú của y bị cắn hút luân phiên đến vừa đau vừa thích, thanh âm phản khán cũng đã trở thành dâm khiếu rên rĩ
-A… a a…um…ân…thật… thoải mái…lại dùng lực…đúng rồi…a…hảo thích…
-Thành thật rất đáng khen, ta thưởng cho cưng.

Hương vị tình dục tuyệt diệu đến nỗi cả long thần cũng phải trầm luân mê đắm. Tháo bỏ thắt lưng, làm cho thân thể bạch ngọc của Bạch Long hoàn toàn hiện ra, hắn thỏa mãn ngắm nhìn hai viên hồng ngọc vừa được mình mài dũa đến ánh nhuận, sáng bóng. Tiếp tục hạ những nụ hôn nóng bỏng xuống cơ thể mĩ miều kia, làm cho mỗi tấc da thịt hắn lướt qua đều phải hiện lên hôn ngân đỏ thắm xinh đẹp, hắn muốn trên người y lưu lại ấn ký của riêng mình. Chuyển mục tiêu xuống bên dưới, hắn cẩn thận chạm vào hành vật đáng yêu đang ẩn mình trong tiết khố. Người dưới thân giật nảy mình, giữ chặt tay hắn ngăn cản.

-Kh-không…nơi này…
-Tin tưởng ta, Tiểu Bạch, mọi chuyện cứ để ta, cưng chỉ cần ngoan ngoãn hưởng thụ là được .

Bạch Long ngượng ngùng nhắm mắt, nơi yếu ớt đã bị tên kia nắm giữ. Bàn tay to lớn bao lấy phân thân, cao thấp vuốt ve, ngón cái thi thoảng chà sát lỗ nhỏ trên đỉnh. Đôi môi ửng đỏ của y hé ra hớp lấy từng ngụm từng ngụm không khí, thóa dịch không kịp nuốt xuống làm ướt cả phần cổ, hai chân không biết từ lúc nào đã mở ra, hông nhếch lên đón lấy những đợt va chạm kích thích.

-Tiểu Bạch hảo thích thế này đúng không?
-A…a…a…kh-không…ô….a….không...cho…phép…ngươi nói…a…um…
-Cưng không muốn nhưng mà tiểu long nhi của cưng lại rất thích nha. Cưng xem mỗi lần ta miết chỗ này một chút là nó sướng đến phát khóc – Ngón tay tại linh khẩu xoay tròn.
-A…ô…a… - Long thần đáng thương nào đó kêu càng lớn, nơi hạ thân lại trướng to hơn.
-Tiểu long nhi của cưng hồng hồng nộn nộn thật đáng yêu, cho ta hôn một cái được không?

Hắn vừa dứt lời, y liền cảm thấy một vật mềm mại ướt át chạm vào phân thân, y hốt hoảng vùng vẫy nhưng quy đầu đã bị ngậm lấy, đầu lưỡi xảo quyệt liên tục đâm vào lỗ nhỏ trên đỉnh tìm kiếm mật dịch. Bạch Long hét lớn một tiếng, thân thể bị khoái cảm mãnh liệt đánh ngã về giường.

Hắc Long ra sức hầu hạ bảo bối tâm can, đây là lần đầu hắn khẩu giao nhưng lại không hề có chút phản cảm, hắn thích nhìn y vì mình mà điên cuồng. Một tay hắn xoa nắn đùa bỡn túi cầu mềm mại bên bưới, tay còn lại đỡ lấy ngọc hành hưng phấn để miệng dễ dàng hoạt động. Trước hết là hút sạch chất lỏng ngọt ngào đang chảy ra tại linh khẩu, rồi lại một đường hôn liếm dọc theo phần thân đến gốc. Hắn nghịch ngợm ngậm vào một viên ngọc cầu, cắn nhẹ, gậy thịt phấn hồng càng run rẫy lợi hại. Tinh khí non nớt bị chơi đùa đến ửng đỏ, không muốn dày vò ái nhân, hắn một ngụm nuốt cả chiều dài vào khoang miệng mà mút thật mạnh.

Tay bấu chặt lấy đệm giường, Bạch Long đã muốn chịu hết nỗi. Y muốn đẩy đầu tên kia ra nhưng đã không kịp, trước mắt xuất hiện một đạo bạch quang, thắt lưng uốn cong lên, tinh hoa phun thẳng vào miệng Hắc Long.

Lồng ngực y phập phồng lên xuống điều chỉnh lại hô hấp, rèm mi chớp động muốn làm rõ tầm nhìn. Trước mắt hiện rõ cảnh nam tử đem tinh dịch y vừa xuất ra nuốt xuống hết, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi liếm sạch khóe môi ra vẻ còn thèm khát. Phựt! Sợi dây lý trí của y đã bị dâm long cắt đứt, máu tòan thân dồn hết lên mặt, đầu óc nhũn ra như nước.  Y dấu mình dưới tấm chăn, chỉ để lộ ra mái tóc vàng đang xõa tung.

-Tiểu Bạch, cưng sao vậy? Để ta nhìn cưng nào! – Dâm long  vẫn thản nhiên mà nhào tới áp trên người y.
-Ngươi…ngươi…tại sao…
-Hắc hắc hắc có chuyện gì to tát đâu chứ, ta làm thế là vì ta thực thương Tiểu Bạch, ta còn hận không thể một ngụm nuốt cưng vào bụng nữa là.

Tên ngông cuồng này quả nhiên là hết thuốc chữa, y buồn bực xoay lại trừng hắn, hắn cư nhiên hướng y nhe ra hàm răng trắng noãn. Hắc Long hỗn đản tại sao khi cười phải suất như thế chứ? Y giận dỗi ở trên gương mặt sáng láng kia tàn sát bừa bãi một trận, hôn cho hắn phải dính đầy nước bọt của mình mới hài lòng.

Dâm long bị tình nhân gặm cắn đến dục hỏa đốt người. Hắn vặn vẹo cơ thể, bắt lấy tiểu tình nhân đang lộn xộn, ngậm lấy môi y trừng phạt. Hắc Long kéo bàn tay bạch ngọc chạm đến cự hành trướng đến phát đau của hắn, miệng dán tại vành tai xinh xắn của y mà thổi nhiệt khí.

-Tiểu Bạch sảng khoái rồi giúp ta đi, cưng xem, ta hảo khó chịu.

Nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền đến làm Bạch Long có chút sửng sốt nhưng y cũng không có rút tay về. Giờ phút này, tâm y đã bị nam tử hoàn toàn chiếm giữ, hắn yêu y sủng y, cùng hắn trầm luân khiến y thật hạnh phúc cho nên không cần phải thẹn thùng nữa, y sẽ thành thật với hắn, với ước muốn của bản thân. Ở lồng ngực rắn chắc cọ cọ vài cái, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu bành trướng, y mỉm cười mị hoặc hỏi:
-Ngươi muốn ta giúp thế nào?

Cảm giác như bị sét đánh bên tai, ánh mắt hắn tối lại, vội vã lật úp bảo bối, để cho y nằm xấp xuống, tiểu thí thí trắng muốt như tuyết nhếch lên cao. Hắn ở phía trên nhấm nháp tấm lưng nuột nà không tỳ vết, mút ra những dấu hôn ngân ửng hồng như hoa đào. Tại vùng eo thon nhỏ, hắn cố ý dùng lưỡi trêu chọc rồi giữ chặt y không cho trốn tránh. Long trảo tiến về cái nơi vừa cong vừa vểnh nhào nắn, cảm xúc tốt đến nỗi hắn nuối tiếc buông ra. Cánh mông mềm mại bị vặn bung khiến nụ hoa e ấp bại lộ trước mắt phượng, giọng hắn khàn khàn vang lên từ phía sau:
-Dĩ nhiên là muốn cưng dùng cái miệng nhỏ này giúp ta.

Bàn tay như gọng kềm bắt lấy hông y, đôi môi hắn nhẹ nhàng chạm đến nơi tư mật nhất, từng chút từng chút liếm mút yêu thương. Sự nhột nhạt ban đầu rất nhanh chuyển thành khoái cảm khiến y điên cuồng. Đầu lưỡi âu yếm đảo quanh miệng huyệt rồi đột ngột chen vào, bắt chước động tác giao hợp mà nhịp nhàng chuyển động. Nội bích non mềm bị vuốt ve đến nóng rực, mông nhỏ dâm đãng bất chấp thân thể vô lực mà ra sức hướng lên cao.

Hơi thở của Hắc Long càng lúc càng trầm đục, hai má vì tình dục mà ửng đỏ mê người. Hắn say mê hút lấy hương vị ngọt ngào, dùng nước bọt của mình tưới cho tiểu cúc hoa khả ái vừa mềm vừa xốp mới hài lòng buông tha. Như thế này vẫn chưa đủ, đây là lần đầu tiên của bảo bối, hắn cần phải hảo hảo mà chuẩn bị, không thể hấp tấp mà làm bảo bối tổn thương. Miệng khẽ niệm chú ngữ, một bình sứ tinh xảo lập tức xuất hiện trên tay hắn. Xem ra đã đến lúc hắn sự dụng đến món quà mà lão phụ thân truyền lại.

Nơi tư mật đột nhiên truyền đến cảm giác lạnh lẽo, Bạch Long giật mình than nhẹ:
-Ân…ngươi…làm gì?
-Ngoan đây là thứ tốt nha.
- A…um…a……a a…ô…ô…
-Thấy không? Cưng sẽ thêm sảng khoái.

Mang theo chất lỏng trong suốt sát nhập hậu huyệt, long trảo ở bên trong chà sát tràng vách. Mị thịt co bóp muốn chống lại sự xâm chiếm nhưng lại khiến dị vật thuận lợi tiến vào sâu hơn. Điểm nhỏ nhô lên vô tình bị đụng đến, thanh âm cao vút liền bật ra khỏi bờ môi căng mọng, cả chồi ngọc vừa phát tiết lại muốn thức tỉnh. Không ngừng tấn công nơi yếu hại  khiến lớp cơ vòng căng thẳng dần dần thả lỏng, từ một ngón tay ban đầu đã chuyển thành ba ngón. Nam tử tuyệt mĩ quỳ trên giường lớn hai chân mở rộng, y thống khổ lắc đầu muốn xua đi cảm giác cường liệt này.

-Ô…a…a…u…a…a…
-Tiểu Bạch thích thế này không?
-Um…thoải….a…a…thoải mái…nhưng…a…chưa đủ…á…
-Chưa đủ?
-Ân…a…lỗ nhỏ…a…hảo ngứa…ô ô ô…bên trong…rất ngứa…a…a
-Ngoan, ta lập tức giúp cưng

Rút ra ba ngón tay, hắn lấy thêm một ít dược liệu xoa lên dương vật cứng rắn của mình. Quy đầu dữ tợn tại lối vào cọ cọ vào cái rồi lại bồi hồi không chịu đi vào.

Tình dục đang lên đến đỉnh điểm thì đột ngột dừng lại, Bạch Long đáng thương vặn vẹo thắt lưng muốn hắn chú lỗ nhỏ hư không ngứa ngáy.

-Tiểu Bạch ngoan, đừng nóng vội
-Um…mau…a…mau…cho ta
-Ta cảm thấy hình như có cái gì không đúng
-Ô…ô…ô…hỗn đản…ngươi…ngươi rốt cuộc muốn gì?
-Phải rồi, thế này mới đúng – Hắn đỡ y xoay người đối mặt với mình – Ta muốn nhìn thấy mặt cưng.

Miệng huyệt bị kéo căng cực hạn, cự hành thô to chậm rãi tham nhập vào nhục động mê người. Dù đã được chuẩn bị kỹ lưỡng nhưng lần đầu tiên của Bạch Long vẫn là ăn không ít cực khổ. Đến lúc đi vào toàn bộ thì trán y đã lấm tấm mồ hôi, hai tay bấu chặt lưng người phía trên, đôi mắt xinh đẹp long lanh ngập nước.

-Ráng nhịn một chút, rất nhanh sẽ thoải mái.

Nam tử thương tiếc khẽ hôn hôn hai má ái nhân an ủi nhưng thật ra tình trạng của hắn cũng có hơn gì y. Một bên đau đớn vì tiểu cúc hoa ép chặt một mặt lại không dám manh động sợ lộng thương bảo bối tâm can. Cố gắng nhẫn nhịn chờ cho y thích ứng, đầu hắn  nổi đầy gân xanh.

-Đã…đã…có thể…
-Kh-không sao, ta có thể chịu thêm chút nữa.
-Ân…không cần…bên dưới…đã hết đau…chỉ có hơi trướng.
-Thật sự? Vậy ta sẽ làm thật chậm, nếu đau cưng phải nói cho ta ngay.

Long căn nóng bỏng từ từ rút ra lại sát nhập, động tác vô hạn dịu dàng giúp Bạch Long an tâm mà thả lỏng. Cảm giác khó chịu bị xua tan, cự vật cứng rắn mỗi lần đi vào lại mang theo từng đợt tê dại ê ẩm kỳ lạ, tiếng nức nở không biết từ lúc nào đã thay bằng dâm khiếu vui sướng.

-Ân...a…a…ô…a…um…
-Tiểu Bạch thích?
-A…a…ân…hảo…thích…ô…ô….lại đến…a…
-Ngoan, ta cho cưng.

Tuyệt mĩ nam tử dâm đãng lắc eo cầu hoan, Hắc Long cười tà đẩy nhanh động tác, cắm vào tận cùng rồi mạnh mẽ rút ra. Côn thịt thô to đảo quanh nhục động, thay đổi góc độ va chạm. Người dưới thân đột nhiên lớn tiếng rên rĩ, hắn nghi hoặc, liên tục đâm thẳng vào nơi vừa phát hiện.

-Là ở đây?
-Ô…ô…tái điểm…nơi đó…thoái mái…

Khoái cảm cuồn cuộn đánh vào tâm trí, hai chân y vô thức mở rộng đón nhận từng đợt trừu tống. Thân hành cường tráng lấp kín lỗ nhỏ không chừa một khe hở, đầu nấm hung hăng nghiền nát điểm ngứa ngáy bên trong.  Chồi non chưa hề chạm qua vì kích thích ở hậu huyệt mà run rẫy đứng thẳng, mật dịch từ đỉnh chảy xuống nhuộm ướt cả túi cầu. 

Dâm long lúc này không cần khống chế bản thân, côn thịt liên tục di chuyển, ra ra vào vào cọ sát vách tường đến đỏ bừng. Tiểu huyệt trơn mượt của Tiểu Bạch làm hắn thích đến muốn chết, mỗi lần đi vào là cắn chặt dương cụ không buông.

-Ân…miệng nhỏ của cưng thật lợi hại…hảo nhuyễn…hảo nóng…
-Ô…của...ngươi…a…vừa…lớn…a…um…vừa…thô…rất…thích…a...điểm mạnh...

Bạch Long ưỡn ngực nâng cao thắt lưng, vô tình dâng lên hai khỏa hồng anh phấn nộn. Hắc Long lập tức bắt lấy, ngón tay ở phần đỉnh non mềm gãy gãy chơi đùa.

-Tiểu Bạch nơi này hình như cũng rất ngứa đi?
-Ô...đáng…ghét ngươi….ngươi…vừa nhắc…lại…cảm thấy khó chịu…a...
-Ngoan, ta giúp cưng hấp, sẽ không ngứa nữa.
-Um…mau…đến…giúp ta hấp hấp…đầu vú hảo ngứa a…

Cơ thể lần đầu biết đến hương vị hoan ái nhanh chóng hãm sâu vào tình dục kịch liệt. Nhũ tiêm khả ái được thay phiên cắn hút vừa sưng vừa đỏ. Tinh khí thẳng tắp cọ sát vào da thịt săn chắc, bôi đầy ái dịch lên cơ bụng nam nhân. Lỗ nhỏ phía sau không ngừng nuốt vào gậy thịt cứng rắn, mỗi một lần va chạm lại chọc vào hoa tâm. Cảm thụ sung sướng chồng chất khiến y kích động ngửa cổ kiều suyễn khóc ngâm:
-A…a…không…được…nhiều quá…muốn bắn…a…ta muốn bắn…a…
-Chờ ta, chúng ta cùng nhau

Giường gỗ vang lên những tiếng cót két hòa với tiếng da thịt ba ba ma sát. Hắc Long dồn toàn bộ sức lực vào phần thân dưới, mãnh liệt đưa đẩy thỏa mãn u huyệt dâm đãng. Mật nước từ nơi kết hợp tràn ra thấm ướt cả một mảng chăn đệm. Có chất lỏng trợ giúp, côn thịt càng dễ dàng trừu động, bộ lông thô ráp nơi hệ rễ ma sát tiểu thí thí đến hồng hồng.

Dương vật hung hăng xỏ xuyên làm cho tiểu cúc hoa nở ra kiều diễm,  mỗi lần đi ra thì kéo theo mị thịt ửng đỏ, đâm mạnh vào lại trở về phấn hồng. Tràng vách muốn nịnh nọt côn thịt khỏe mạnh co bóp mút chặt quy đầu, hy vọng có thể dựa vào khoái cảm ở mặt sau mà làm cho nơi căng trướng phát tiết .

Cái mông vểnh lên dán sát hạ bộ nam tử, hoa tâm mẫn cảm trong nhục huyệt bị thúc mạnh liên tục, Bạch Long đột ngột uốn cong thân thể rồi hét lớn, trọc dịch phun đầy trên lồng ngực Hắc Long. Cao trào ập đến khiến cho lỗ nhỏ tự động mấp máy co bóp, dương cụ còn lại cũng không chống đỡ nổi mà lập tức xuất ra.


Căn phòng tràn ngậm mùi vị hoan ái hương diễm, Hắc Long khóa bảo bối nhà hắn vào ngực, y ngoan ngoãn phối hợp mà vòng tay ôm hắn. Gạt lọn tóc vàng xinh đẹp qua một bên, hắn yêu thương hôn lên cái trán cao cao, hai má mềm mại, cuối cùng ngậm vào cánh môi mọng nước. Tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve từ lưng đến cái eo thon nhỏ của y, vừa trải qua tình sự, làn da nõn mà của y  phủ một tầng hơi nước mỏng, càng thêm mê người.

-Đến lúc cưng hồi phục pháp lực, chúng ta cùng trở về nhé?
-Hảo
-*Hôn hôn* - Tiểu Bạch thơm quá!
-Ưm…Nhột…đừng nháo nữa…
-Chụt!…ai bảo cưng thơm như vậy…
-Bớt nhảm nhí đi, mới ngày nào còn hận không thể cắn chết ta.
-Hắc hắc hắc cưng không nhận ra đây là cách trả thù mới ư? Mỗi ngày ta sẽ áp cưng dưới thân, làm đến khi cưng khóc cầu ta mới thôi.
-Ngươi…!
-Không sao, cưng có thể chống lại bằng cách dùng miệng nhỏ nộn nộn phía sau ép khô long căn của ta.
-…
-Ách, ta chỉ đùa thôi mà, đừng giận, đừng giận…Được, được, chúng ta đi ngủ…

Hết




12 nhận xét:

  1. Cái này làm ta liên tưởng bộ shojo đồng tác giả với truyện Dòng sông huyền bí ghê luôn. Hồi đó nhà xb đà nẵng ra có 6, 7 tập gì đấy rầu chạy mất, ta lật bàn kiếm khúc sau vì gian tình đậm đặc của hai anh Long huhu...
    Cám ơn Min nhé ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. đầu tiên là ôm bạn hun 1 cái vì đã comt cho mình
      thứ 2 là cái đoản này chính là lấy cảm hứng từ cái truyện bạn nói ấy ^ ^~
      bạn muốn đọc tiếp thì có thể kiếm trên google bằng tựa tiếng Nhật là Mizu Ni Sumu Hana
      P/s: mình khuyên là không nê xem vì cuối truyện anh Long Đen ngỏm củ tỏi

      Xóa
  2. :)) anh hắc long đã biến thành dâm long một cách anh hùng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. không thành dâm long sao có H mà coi *nhe răng cười*

      Xóa
  3. ta có vẻ như đã đọc bộ này rồi cơ mà ko nhớ rõ nữa, hồi xưa nhiều bộ ra nửa chừng rồi đứt cái bặt lun à =.=!
    ỏ qua đi, bi h zấn đề là cái đồng nhân này thực hay a ~ ta thik dạng thụ thế này a ~ dù là biệt nữu cũng thực thích (ta ăn tạp =v=)

    Trả lờiXóa
  4. hí. cám ơn cô đã viết truyện này nha. Bù lại tiếc nuối 1 thời của ta với bộ truyện này khi anh Long Đen ngỏm còn anh Long Trắng thành đôi với nữ chính.
    hix. hồi đó ko hỉu vì sao ta chỉ thích đọc mấy cảnh 2 anh Long gặp nhau. dù ít nhưng vẫn thích, cứ đọc đi đọc lãi mấy trang đó thui. bây giờ thì hỉu là do có máu hủ sẵn trong người.
    he he. dù sao cám ơn cô nhìu.

    Trả lờiXóa
  5. cho xin cóp bộ này nhé chủ nhà. tui sẽ ghi rỏ nguồn và editer

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cũng được nhưng mà làm rõ 1 tý là truyện này do mình viết, thứ 2 bạn đăng ở đâu thì vui lòng cho mình đỉa chỉ để mình biết là bạn có xin per rồi nếu không thì phiền phức lắm

      Xóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  7. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa